Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

22:11 29/08/2021

Chúng tôi rời Sài Gòn vào những ngày cuối tháng tư… Nắng phương Nam đổ dài, khắc nghiệt suốt chuyến đi từ Sài Gòn đến các tỉnh nơi chúng tôi qua trên đất nước Chùa Tháp. Vì đoàn đi du lịch vào ngày nghỉ lễ nên khi tới cửa khẩu Mộc Bài...

Share social

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chúng tôi rời Sài Gòn vào những ngày cuối tháng tư… Nắng phương Nam đổ dài, khắc nghiệt suốt chuyến đi từ Sài Gòn đến các tỉnh nơi chúng tôi qua trên đất nước Chùa Tháp. Vì đoàn đi du lịch vào ngày nghỉ lễ nên khi tới cửa khẩu Mộc Bài tôi thấy có hàng hàng, lớp lớp những chuyến xe nối đuôi nhau. Nhìn cảnh tượng những du khách người Việt rồng rắn giữa cái nắng mùa hè để chờ thủ tục xuất cảnh ta mới thấy dù còn là một đất nước chậm phát triển nhưng Campuchia vẫn là một điểm du lịch hấp dẫn vừa với túi tiền của đa số người Việt Nam…

 

Chúng tôi rời cửa khẩu Mộc Bài để đặt chân sang kia biên giới nước bạn. Ngay ở cửa khẩu biên giới ta có thể thấy ngay những Casino lớn khang trang nằm hai bên đường nơi mà không ít người Việt đã đánh mất cơ đồ, danh dự, gia đình thậm chí cả sự sống tại đây. Sau những thủ tục đơn giản hơn bởi những anh Công An và nhân viên hải quan Campuchia, xe chúng tôi bước vào tỉnh Prey Veng của đất nước Chùa Tháp…

 

Xe chạy qua tỉnh Prey Veng, tôi thấy hai bên đường là những ngôi nhà sàn truyền thống của người dân, trên những cánh đồng khô cháy thấy một vài con bò gầy đang đứng giữa cái nắng gay gắt tháng tư. Ngồi trên xe tôi có thể nhìn thấy những rừng cao su vẫn còn non tuổi của vùng đất nghèo này mặc dù Prey veng là một trong năm tỉnh thành lớn của Campuchia. Chúng tôi dừng chân ở tỉnh Kam Pong Cham, bữa trưa không ngon miệng lắm có lẽ vì cách chế biến món ăn của người bản xứ và cộng thêm cả sự mệt mỏi sau một hành trình dài giữa cái oi nóng của mùa hè.

 

Xe tiếp tục đi qua tỉnh Kong Pong Cham để sang tỉnh Kong Pong Thom bằng chiếc cầu bắc qua dòng sông Mê Kông để tiến về Siêmreap…Thành phố Siêmreap có vẻ trù phú hơn các tỉnh chúng tôi đã đi qua, chỉ có điều giống nhau là ở đâu trong thành phố cũng thấy rác ngập ngụa. Sau bữa cơm chiều chúng tôi đi dạo chợ đêm Siêmreap bằng xe “tuc tuc” - xe có thể chở nhiều nhất 6 người, xe được trang trí đẹp, chở cả khách du lịch lẫn khách là người dân bản xứ.

 

Ngày hôm sau chúng tôi đi AngKor gồm có 2 khu đền : AngKor Wat (còn gọi là Đế Thiên), AngKor Thom (còn gọi là Đế Thích). Bao bọc bên ngoài AngKor Wat là một cái hồ dài 190m. Phía bên trong là cả một công trình kiến trúc hoàn toàn bằng đá tảng… Với diện tích rộng khoảng 200ha. Nhìn AngKor Wat tôi tự hỏi tại sao cách đây 9 thế kỷ, người ta lại có thể xây dựng được một công trình vĩ đại thế này bằng sức người ?

 

AngKor Thom cách AngKor Wat một quãng đường không xa được xây dựng theo phong cách Bayon, ta có thể vào AngKor Thom theo bốn cửa Đông Tây Nam Bắc nhưng cửa nào cũng dẫn đến đến chính Bayon nằm ở trung tâm quần thể AngKor Thom. Đứng giữa đền Bayon, bạn có thể nhìn thấy 54 tháp lớn nhỏ lung linh với khuôn mặt thần Lokesvara ngạo nghễ dưới ánh nắng vàng. Người hướng dẫn viên giới thiệu nụ cười bí ẩn của Thần còn được gọi là “ Nụ cười may mắn”.

 

Chúng tôi đến thủ đô Phnom Pênh sau hai ngày ở Siêmreap, sau đó đến thăm chiếc cầu Kampong Kdei -chiếc cầu nhiều tuổi nhất Campuchia.Ta dễ dàng gặp những người Việt sinh sống bằng nhiều nghề trên các đường phố Phnom Pênh như một chú bán tàu hũ, chàng thanh niên bán võng, chị phụ nữ bán các đồ trang sức, hay em bé, bà cụ già bán vé số....       

 

Tiếp theo chúng tôi đến thăm Hoàng Cung nơi sinh sống của gia tộc hoàng gia Campuchia, nơi diễn ra những nghi thức ngoại giao của Quốc Vương Campuchia với các quan khách quốc tế. …Cả một quần thể nguy nga nằm giữa Thủ đô. Bên cạnh Hoàng Cung là Chùa Bạc cũng nguy nga không kém, cả hai tạo thành một quần thể biểu tượng cho đất nước Campuchia còn nhiều người đói khổ này.     

 

Sau khi rời khỏi Hoàng Cung của Vương Quốc Campuchia chúng tôi chuẩn bị trở về Sài Gòn sau bữa cơm trưa. Nhìn những em bé Campuchia dắt díu nhau xin tiền du khách bên ngoài Hoàng Cung nguy nga, kế đó bên ngoài cửa Chùa Bạc thấy những sư thầy áo vàng tay cầm Ipad, thế mới biết những nghịch lý luôn hiện diện ở bất cứ nơi nào trên trái đất này. Chuyến đi đã để lại cho tôi nhiều trải nghiệm, tôi biết thêm về nền văn hóa của đất nước bạn nhưng cũng thấy nhiều những sự đối nghịch, trái ngang làm lúc ra về mà lòng mang mác buồn.

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Cửa khẩu Mộc Bài

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chiều trên Tỉnh Kong Pong Thom

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Nhà sàn truyền thống của người dân Campuchia

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chiếc cầu ranh giới giữa tỉnh Kon Pong Cham và Kong Pong Thom

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chiều Tối ở thành phố Siêmreap

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Xe tuc tuc ở chợ đêm Siêmreap

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Hồ trước đền AngKor Wat

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Ánh mặt trời chiếu xuống mặt hồ AngKor Wat

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Nụ cười may mắn đền Bayon

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Khuôn mặt không cười

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Khúc Apsara

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chân cầu cổ Kampong Kdei

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Đường phố Phnom Pênh

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Hoàng Cung

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Chùa Bạc

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Cây Phượng đỏ rực giữa thủ đô Phnom Penh

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Hai nhà sư và chiếc Ipad

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Một chú người Việt Nam bán tàu hủ ở Phnom Penh

 

Cảm xúc từ Đất nước Chùa Tháp

 

Những em bé dắt díu nhau đi xin ăn ở Phnom Penh

 

 

Bài được viết bởi thành viên Đặng Thị Thảo

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan