Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

22:11 29/08/2021

Ngôi sao băng tượng trưng cho nét đẹp rực rỡ, nhưng lại mong manh, dễ vỡ… thứ ánh sáng lấp lánh, rạng rỡ đến vô cùng ấy bất ngờ xé toang bầu trời đêm nhưng cũng nhanh chóng biến mất vào vũ trụ…

Share social

Ngôi sao băng tượng trưng cho nét đẹp rực rỡ, nhưng lại mong manh, dễ vỡ… thứ ánh sáng lấp lánh, rạng rỡ đến vô cùng ấy bất ngờ xé toang bầu trời đêm nhưng cũng nhanh chóng biến mất vào vũ trụ… đến đi không vết tích... rốt cuộc thì … ánh sáng đó đẹp vì nó rực rỡ hay vì nó ngắn ngủi ?

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

Cuộc đời một con người nếu so với vũ trụ thì cũng ngắn ngủi không khác chi một ngôi sao băng. Bất công là ở chỗ, trong cái sự ngắn ngủi ấy, có những con người sinh ra đã có số mệnh còn ngắn hơn cả sự ngắn ngủi ấy…

 

“ Bình minh
Hoàng hôn
Cả hai đều rất đẹp. Tại sao người ta chỉ thích bình minh mà lại không thích hoàng hôn nhỉ ?”

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

Đó là suy nghĩ của Đình Phong khi bắt đầu một ngày mới, khi anh bắt đầu đón những tia nắng đầu tiên hay cuối cùng trong ngày, và nó lại càng khiến anh trằn trọc hơn khi anh nhận ra đoạn kết của cuộc đời mình ngay lúc đang thành công nhất, hạnh phúc nhất…

 

Con người mong muốn điều gì nhất trong cuộc đời?

 

Tiền tài? Danh vọng ? Nổi tiếng ? Không, nếu đặt tên những thứ ấy cho thành tựu của đời người thì thật là khiếm nhã bởi điều người ta mong muốn thường đơn giản mà cũng vĩ đại hơn rất nhiều: sống hạnh phúc trong giấc mơ của họ!

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

Con người ta thường mơ mộng về những thứ xa vời nhưng chỉ thực sự nhận ra hạnh phúc thật sự của mình khi chạm đến giới hạn mong manh của cuộc đời. Với Đình Phong, khao khát cháy bỏng như câu cửa miệng của anh: một liveshow hoành tráng của riêng mình, nhưng kì thực, anh đã sống trong cái hạnh phúc ấy từ lâu mà anh không nhận ra. Anh có một sự nghiệp đang lên, có Sky – cô bạn gái Hàn Quốc với tình yêu dành cho anh mà không rào cản nào kể cả ngôn ngữ có thể ngăn cả. Anh có một quản lí Lâm “già” lạnh lùng nhưng lại nồng ấm bên trong và luôn che chở anh khi anh cần. Anh còn có người mẹ luôn yêu thương anh nhất mực, có thằng bạn thân ngô ngố tên Hà suốt ngày kêu gọi tên người yêu trong những cơn mơ ngủ: Băng- Hà, Băng – Hà… đấy, chừng đấy hạnh phúc mà anh chỉ nhận ra nó khi bác sĩ bảo rằng anh có một khối u trong đầu và nó khiến cuộc sống của anh chỉ còn kéo dài được 5 năm… 

 

Thế thì “Tại sao người ta chỉ thích bình minh mà lại không thích hoàng hôn nhỉ ?”

 

Hoàng hôn và bình minh đều đẹp bởi thứ ánh sáng lạ kì đến bởi một thời khắc đặc biệt chuyển giao của một ngày, nhưng hoàng hôn là dấu hiệu cho việc thứ ánh sáng đẹp đẽ ấy sắp kết thúc, kéo theo là bóng tối, vì vậy, không mấy người thích hoàng hôn… Cuộc đời ca hát của Đình Phong tưởng chừng như là “bình minh” khi anh bắt đầu nổi lên như diều gặp gió, nhưng hóa ra, đó lại là thứ ánh sáng của “hoàng hôn” bởi anh sắp gặp thứ “bóng tối vô tận” khi khối u trong não hoàn thành sứ mệnh nghiệt ngã của mình…

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

“Bình minh” và “hoàng hôn” là thông điệp đầy tính triết lý mà Chàng trai năm ấy gởi đến cho mọi người. Dù đứng trước “bình minh” hay “hoàng hôn”, thứ người ta cần chú ý, không phải là sự kéo dài hay sắp tắt của ánh sáng tuyệt đẹp ấy, mà quan trọng là hãy tận hưởng khoảnh khắc đẹp đẽ mà ngắn ngủi ấy… đó cũng là cách mà Đình Phong đã chọn, là thông điệp, là không khí mà bộ phim truyền tải đến mọi người…

 

Đó là nụ cười của bố Đình Phong khi ông bảo rằng: "cuộc đời tôi có gì phải buồn, tôi đã lấy được một người vợ xinh đẹp, có một thẳng con trai tài năng, khi nào thèm thịt chó thì tôi lại ăn dù là đang nằm trong bệnh viện đây này. Vì vậy, khi tôi chết, tôi sẽ cười như thế này này…" và ông giữ nụ cười đó lên tận bàn thờ.

 

Đó là nụ cười, là tiếng cười đùa của Đình Phong từ lúc biết bị bệnh, đến lúc không còn nhìn thấy gì, lúc phải phẫu thuật cắt đi một mắt, lúc biết rằng ngay cả khi đi Mỹ cũng không thể làm gì được, lúc cười rạng rỡ trong nước mắt khi đứng trên liveshow đầu tiên và cũng là cuối cùng của cuộc đời mình…

 

Là cái không khí hạnh phúc lấn át bệnh tật bởi những người bạn, chiến hữu, người yêu luôn quây quần bên ta trong suốt cuộc đời ngắn ngủi này…

 

Đích đến của con người ngay từ khi sinh ra đã là tiến dần đến cái chết… vì vậy, không có gì phải âu lo, sợ sệt cái chết mà hãy tận hưởng cuộc đời của mình. Ánh sáng của sao băng có thể rực rỡ nhưng nó đặc biệt bởi chính sự xuất hiện đột ngột và ngắn ngủi của nó, bởi sự ngắn ngủi đó bắt những ai thích nó phải thật chăm chú, tận hưởng chút thời gian mà nó tồn tại…đó là vẻ đẹp của khoảnh khắc.

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

Lấy cảm hứng từ cuộc đời có thật của chàng ca sĩ bạc mệnh Wanbi Tuấn Anh, một câu chuyện buồn nhưng lại được đạo diễn Quang Huy kể một cách đầy cảm hứng và vui tươi trong Chàng trai năm ấy. Nếu Wanbi Tuấn Anh nổi tiếng là hiền lành, trầm tính thì Đình Phong luôn hâm nóng từng khung hình bởi sự sôi nổi, khát khao của tuổi trẻ trong bất cứ hoàn cảnh nào. Có thể nói, khả năng diễn xuất đầu tay của chàng ca sĩ mới nổi này là nhân tính chính khiến bộ phim tỏa sáng trong bối cảnh phim có nhân vật bị ung thư vốn đã quá quen thuộc đến buồn chán. Hãy xem Chàng trai năm ấy được khóc trong hạnh phúc, để thấy được những điều đáng trân trọng trong cuộc sống, những thứ bình thường mà chúng ta dễ lãng quên trong bộn bề của cuộc sống hàng ngày…

 

Chàng trai năm ấy - chuyện về một ngôi sao băng

 

 

Nội dung bài viết trên cafestyle thuộc sở hữu của HansaeYes24 Vina Co.,Lt

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan