Hành trình chinh phục Cực Đông P1

22:11 29/08/2021

Hành trình chinh phục Cực Đông – Có những khoảnh khắc đáng nhớ đến như thế... Cực Đông (Mũi Đôi, Vạn Ninh, Khánh Hòa) - Địa điểm mà con bé đã hằng mong ước được đặt chân đến, nơi mà con bé đã “yêu từ cái nhìn đầu tiên (qua mạng)”.

Share social

“ĐỪNG CHẾT TẠI CỰC ĐÔNG...!”

Hành trình chinh phục Cực Đông – Có những khoảnh khắc đáng nhớ đến như thế... Cực Đông (Mũi Đôi, Vạn Ninh, Khánh Hòa) - Địa điểm mà con bé đã hằng mong ước được đặt chân đến, nơi mà con bé đã “yêu từ cái nhìn đầu tiên (qua mạng)”. Biết đến cực Đông 8 tháng, một quãng thời gian đủ dài để con bé có thể tiết kiệm tiền và lên một kế hoạch đủ đầy cho một hành trình chinh phục nó.

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

(Thấy cái cục inox xa xa không? Hình tam giác ấy? Thấy không? Người ta gọi nơi đó là cực Đông, là mũi Đôi – Nơi đón ánh bình minh đầu tiên tại Việt Nam).

 

8 tháng sau – 12/2014,

Con bé ngồi lại với cả nhóm và quyết định cho ra đời một kế hoạch chinh phục Cực Đông vào đúng dịp Tết Tây, với mục đích là không chỉ khám phá cực Đông mà còn đón ánh bình minh đầu tiên của năm mới 2015. Lúc kế hoạch được tung ra, ai cũng háo hức, đăng kí rào rào. Cả 24-25 người, nhưng cuối cùng loại chỉ còn chẵn 20 người. Trước chuyến đi 2 tuần, cả nhóm gặp mặt nhau để dặn dò vài điều, vì biết rằng “Không phải ai cũng có thể đi được cực Đông – Không phải ai muốn thì cũng có thể đi được!”.

 

14/12/2014 - Buổi họp mặt training trước thềm cực Đông, thấy ai cũng hào hứng, tinh thần cao chót vót. Con bé cũng đỡ lo phần nào, vì thực sự hành trình đến cực đông không hề dễ dàng, không phải là một chuyến phượt đơn giản mà ai cũng có thể “xách ba lô lên và đi!”.

 

20/12/2014 – Anh trưởng nhóm thông báo không đi được. . . Con bé gần như đứng hình, và nỗi lo tràn ngập từ đây! “Ai sẽ là leader chuyến đi?” - Nỗi lo duy nhất của con bé lúc bấy giờ.

 

Từ 20 người, rơi rụng dần dần dần dần còn đúng 10 người. Không biết bao nhiêu lần con bé đã phải động viên bản thân, động viên những thành viên còn lại, vì thực sự trong thâm tâm con bé không hề muốn hủy chuyến đi này - chuyến đi mà con bé và đồng bọn đã ấp ủ cả 8 tháng trời!

 

Phút cuối cùng, cũng tìm ra được một leader cho nhóm. Kế hoạch cụ thể cũng được lên, có lẽ đây là hành trình mà cả nhóm đã chuẩn bị kĩ lưỡng nhất, với một kế hoạch rõ ràng hơn bất cứ chuyến phượt nào trước đó - Chỉ vì cực Đông từng có người tử nạn, chỉ vì cái mùa con bé và đồng bọn đi là mùa thời tiết xấu... mưa bão có thể kéo đến bất cứ lúc nào, và chỉ để “Đừng chết tại cực Đông!”.

 

...
30/12/2014.

Hành lý sẵn sàng, tâm lý đủ vững đế chào đón mọi thách thức phía trước.

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

31/12/2014, Vào lúc 6g30 sáng.

Tuy Hòa chào đón cả nhóm bằng một thời tiết se lạnh đến nao lòng, đủ để khiến con người ta phải vội vàng mặc áo khoác, choàng khăn ấm.
Sau khi đi ăn sáng, mua nước suối, nói chung là chuẩn bị đầy đủ đồ thì 8g30 cả nhóm xuất phát đi Đầm Môn. 

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

Để đến được Đầm Môn thì phải vượt qua Đèo Cả dài 12km với nhiều khúc quanh co chữ N rất nguy hiểm, sau đó đến đèo Cổ Mã. 

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

Xe con bé đi đầu nên bắt được mấy góc cua quẹo thế này đẹp thiệt

 

Vì con đường quá đẹp, nên cả nhóm đã chạy qua đường rẽ vào Đầm Môn. Lố đến cả >20km. Trên đường đi chú 2 gọi điện thoại liên tục, vì chú thấy lâu quá nhóm chưa tới. 10g30 rồi sao vẫn chưa ở Đầm Môn ấy! Con đường đến Đầm Môn đẹp, đẹp dã man, đẹp banh xác!

 

Đùng! Xe con bé lao vào cát! Nói chứ, hên là cát, chứ không phải xi măng. Không thôi chắc giờ tay chân vài vết sẹo rồi. Không sao, cười ha hả, rồi dựng xe lên đi tiếp.

 

Trong lòng hồi hộp không nguôi, đến Đầm Môn rồi! Gặp chú 2 - người dẫn đường rồi. Đi gửi xe máy, và cbị hành trình vượt sa mạc (khoảng 3km) để vào nhà chú 2.

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

(Đầm Môn, và đây là con đường Sơn Đừng huyền thoại. Đẹp vô cùng. Cả nhóm chụp hình check-in trước khi đến với cực Đông). Lúc đó trời bắt đầu có chút nắng nhẹ, nhưng vẫn gió lắm. Cả nhóm cbị tinh thần đầy đủ rồi, 3km phía trc chắc không sao :D.

 

Ôi thôi, gió – cát, nó hòa quyện vào nhau, thổi muốn bay người luôn! Trong đầu nghĩ, mới 3km mà đã ntnày... Tí nữa 8km vượt đủ địa hình, mình phải làm sao?!

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

Tinh thần bắt đầu hơi down. Ngồi nghỉ một tí rồi động viên mọi người cố lên cố lên, không đc bỏ cuộc!

 

Đúng 2 tiếng sau, cả đoàn có mặt tại nhà chú 2. Vừa đến là có nước chanh uống rồi, tuy không phải free nhưng vẫn cảm thấy thật chu đáo! Chưa bao giờ cảm thấy nc chanh ngon như vậy! Uống xong thì mọi ng nghỉ ngơi, con bé cùng 2 người nữa ra biển tắm!!!! Trời ơi nó đã, mà lạnh thì thôi rồi. Teo teo luôn.

 

15p sau cả đoàn tập trung ăn cơm trưa, có đầy đủ món hết nhé. Canh, cá, thịt, trứng đủ luôn! Cảm thấy ‘ấm lòng ng chiến sĩ’ kinh khủng. Ăn xong cả nhóm nghỉ ngơi, tới 3g30 chiều mới bắt đầu khởi hành đi ra bãi cắm trại Bảy Rạng (chỗ cách cục inox cực đông khoảng 1km). Cô 2 (vợ chú 2) nói “Nhóm chuyên nghiệp nó đi có 2 tiếng thôi. Tụi con chắc đi 3 tiếng à. Không sao đâu con”. Nghe vậy cả nhóm cũng đỡ lo, đứa nào cũng đùa “Thôi mình cố 2 tiếng 30p là được rồi!”. Nhóm mình đi cùng với 1 nhóm 3 người nữa - Được cái dân ‘phượt’ ai cũng hòa đồng, dễ gần.

 

Thế là đoạn đg từ nhà chú 2 - cực đông có 13 người rồi! Cảm thấy xôm tụ hẳn. Mới đi được 1km, cả đám đã thở hổn hển, rồi liên tục hỏi “Chú 2 ơi, bao giờ tới vậy chú!”

 

Đến đoạn vô rừng, giờ ngồi kể lại vẫn thấy thiệt kinh khủng ...

 

Hành trình chinh phục Cực Đông P1

 

Băng rừng, không hề dễ đi chút nào...

 

Trời không nắng, còn gió nữa, lạnh thôi rồi, nên là tầm 5g đã sập tối. Đường bắt đầu khó đi hơn, mọi người trong đoàn bắt đầu nản hơn.
Trong rừng, trời tối, mà hết leo dốc lại phải trượt dốc. Không biết bao nhiêu lần bị gai đâm, cụng đầu vào cây!

 

Trời tối hù, phải dùng đèn pin mới đi được, chưa kể là bao nhiêu đồ phải mang theo. Xuyên rừng trong buổi tối, không biết bao nhiêu lần con bé sợ, phải ngồi xuống lết cái mông xuống dốc. Giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười! Đoạn trong rừng, chả giống đi, cứ lết lết cái mông.

 

Vì sự cố gắng hết mình, nên cuối cùng cũng thấy tia lửa nơi cắm trại! Cả đoàn như muốn khóc luôn. Cuối cùng cũng tới được Bảy Rạng – nơi cắm trại sau đúng 3 tiếng chủ yếu là đi rừng.

 

...
18g30 – 31/12/2014 tại Bảy Rạng,
Việc đầu tiên khi đến nơi cắm trại là đi tìm củi để đốt lửa trại cũng như hơ nóng (thời tiết lúc đó cứ phải gọi là cóng luôn). Đốt lửa trại xong chia nhóm nấu ăn, còn lại dựng lều.

 

Chính khoảnh khắc ấy cũng là lúc cả nhóm phát hiện ra QUÊN ĐEM THÙNG MÌ, để ở nhà chú 2 mất rồi! Làm sao đây? Tối nay và sáng mai ăn gì? Ôi thôi, cả một chặng đường dài chỉ mong được ăn no. Giờ thì tiêu tan. Con bé và đồng bọn tự động viên nhau thôi, vì biết rằng nếu giờ mà ngồi than thở trách móc là sẽ không làm được gì nữa. “Dù gì cũng còn hải sản đặt nhà chú 2 nè, rồi có gì mình đi xin thêm mì ở nhóm khác cũng được” – Con bé nói thế.

 

20g, đồ ăn đã xong. Thật ra là chỉ có 1 cái nồi và 1 cái tô. Nồi gồm 2 gói mì và 1 con cá cùng vài miếng cà rốt. Cái tô là đựng mực nướng. Bấy nhiêu đồ ăn cho 10 mạng. Cả đám thi nhau húp húp, rồi suýt xoa. (Đáng tiếc là không chụp được cảnh này vì trời quá tối).

 

Mục đích từ đầu, đến cực Đông là để đón giao thừa 2015. Nên sau khi ăn xong, cả bọn đi nghỉ ngơi rồi hẹn giờ 11g45 thức dậy, ngồi quanh đống lửa.

 

Mọi năm đón giao thừa ở SG phải chen chúc, rồi xô đẩy nhau... Cuối cùng cũng chỉ để countdown 10,9,8,7,6,5... Cực Đông – Gió thổi cóng cả tay, sóng biển vồ vập rất mạnh, có mười mấy người ngồi ở đây, quanh đống lửa, cũng countdown 10,9,8,7... như ai. HAPPY NEW YEAR 2015, tại cực Đông, với đồng bọn, với chú 2, và với một vài phượt thủ khác.

 

...
1 giờ sáng – 1/1/2015,

Con bé cùng 3 người nữa không ngủ được nên ra ngoài tâm tình với chú 2. Cả 4 người đã sững sờ khi chú 2 nói “Sóng to, tàu không đi được đâu nha mấy đứa! Mai lội 8km về lại nhà chú. Rồi sau đó ai mệt quá thì thuê xe ôm chở 3km ra lại Đầm Môn”.

 

4 người chúng tôi, im bặt trong giây lát, “không biết nên bày tỏ cảm xúc ra sao?”  Kế hoạch là đi tàu, giờ thì đi bộ. Đã ai chuẩn bị tâm lý đâu nào...

 

Đúng là phượt, dẫu cho có kế hoạch thì nó vẫn chẳng bao giờ diễn ra đúng như vậy! Con bé chưa chuẩn bị tâm lý cho 8km trở về đâu. Rõ ràng là chưa một ai chuẩn bị. Thôi bỏ đi, ngủ đi, mai tính.

 

“Đừng chết ở cực Đông!” – Câu nói đi vào giấc ngủ. Một đêm ngủ tại lều, giữa các mỏm đá, bên cạnh biển bao la. Cực Đông – câu chuyện còn viết tiếp...

 

 

Bài được viết bởi thành viên Vũ Thùy Ngọc Nhung

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan